Người nhận tiền hỗ trợ là chị Đỗ Thị Ánh (SN 1977, quê ở huyện Yên Định, tỉnh Thanh Hóa; tạm trú tại phường Dĩ An, TP Dĩ An, tỉnh Bình Dương). Số tiền trên được các thành viên RVSG và các mạnh thường quân đóng góp. Gia đình chị 3 người (vợ chồng và con gái) ở một phòng trọ diện tích khoảng trên 10m2, bao gồm nơi ngủ, bếp, nhà vệ sinh. Khu nhà trọ này nằm trên đường Nguyễn Du, khu phố Đông Tân, phường Dĩ An.
Đại diện RVSG Tống Cường cho biết: “Chúng tôi kêu gọi đóng góp từ các thành viên RV được 97 triệu 100 ngàn đồng để hỗ trợ bạn Ánh điều trị bệnh. Khi kêu gọi quyên góp thì các bạn rất nhiệt tình và bằng tình cảm chân thành, chỉ trong vòng thời gian ngắn đã đóng góp được số tiền trên. Tình cảm của các bạn dành cho RV là rất tuyệt vời, thay mặt RVSG, tôi chân thành cảm ơn các bạn. Hôm nay có sự chứng kiến của đại diện chính quyền địa phương, chúng tôi đã hoàn thành nhiệm vụ trao số tiền trên cho bạn Ánh”.
Có mặt tại buổi trao tiền thiện nguyện, ông Võ Tấn Kiệt, Trưởng Ban Điều hành khu phố Đông Tân, phường Dĩ An, TP Dĩ An, tỉnh Bình Dương cho hay: “Hôm nay chứng kiến đoàn thiện nguyện trao số tiền cho chị Ánh, tôi thật sự xúc động. Đối với người bệnh có hoàn cảnh khó khăn thì đây là số tiền rất lớn. Đại diện chính quyền địa phương, tôi xin cảm ơn đoàn thiện nguyện rất nhiều. Mong sao đoàn tiếp tục duy trì việc thiện nguyện này để giúp được nhiều mảnh đời khó khăn”.
Rưng rưng nước mắt, chị Ánh chia sẻ: "Các bạn tới hỗ trợ, động viên mình cả về vật chất và tinh thần, thật sự mình xúc động lắm. Mình chỉ biết nói là cảm ơn các bạn đã yêu thương và giúp đỡ mình để vượt qua thời điểm khó khăn này”.
Được biết, trước đây khi ở quê huyện Yên Định, tỉnh Thanh Hóa, chị Ánh có hoàn cảnh khó khăn nên năm 2009 vợ chồng gửi lại hai đứa con thơ cho ông bà nội chăm sóc để vào Bình Dương lao động kiếm tiền về trả nợ. Dự tính vợ chồng chị vào Bình Dương làm việc khoảng 2 năm có được một khoản tiền về trả nợ thì về quê sinh sống và nuôi con. Nhưng đến năm 2014, nhận được tin như sét đánh là đứa con thứ 2 của anh chị bị ngã xuống ao đuối nước qua đời, nên anh chị khăn gói về quê. Nỗi buồn mất đứa con làm anh chị suy sụp, nhưng khoản nợ vẫn treo lơ lửng, anh chị lao vào làm ruộng ở quê, nhưng mưa lũ ập đến cuốn trôi đi tất cả. Anh chị tính tiếp tục vào Bình Dương làm việc kiếm tiền về trả nợ, nhưng mẹ chồng chị lớn tuổi nên chồng chị phải ở nhà chăm sóc mẹ và đứa con gái lớn. Một mình chị Ánh lại tiếp tục vào Bình Dương làm việc tại một công ty may ba lô túi sách ở KCN Sóng Thần. Đến năm 2019, con gái lớn của chị thi đậu Đại học Lạc Hồng ở Đồng Nai, ngành tiếng Hàn (hiện đang là sinh viên năm thứ 3) vào ở với chị.
Năm 2021, chị thấy khối u ở ngực nhưng không đau nên chủ quan không đi khám. Sau khi dịch bệnh Covid-19 lắng xuống thì chị đi khám bệnh tại một phòng khám ở gần nơi ở, bác sĩ cho biết là u lành nên kê đơn thuốc về cho chị uống. Phần do kinh tế eo hẹp, phần bác sĩ nói u lành nên chị chủ quan không đi khám. Nhưng thấy khối u càng lớn nên chị tự hỏi “tại sao u lành mà cứ lớn dần lên, thôi lành cũng đi khám”. Nhưng chưa kịp đi khám thì chị bị nhiễm Covid-19, đi bệnh viện điều trị rồi siêu âm thì phát hiện bị ung thư vú di căn hạch nách vào tháng 4/2022. Hiện nay chị phải hóa trị nên khá tốn kém.
Sau khi chị phát hiện bị ung thư thì tháng 5/2022 chồng chị cũng biết bị u tuyến giáp phải phẫu thuật cách đây 2 tháng. Mẹ chồng chị mất trước khi dịch bệnh Covid-19 nên dự kiến chồng chị vào Bình Dương nhưng do dịch bệnh không vào được. Đến khoảng tháng 3/2022, chồng chị mới từ quê vào làm việc tại một xưởng gỗ ở Bình Dương.
Từ đầu năm 2022 đến nay, thấy gia cảnh chị Ánh vợ chồng bị bệnh nên chủ nhà trọ đã miễn tiền thuê phòng trọ, còn hỗ trợ tiền cho chị 3 lần, mỗi lần 5 triệu đồng (tổng cộng 15 triệu đồng).
Trao đổi với PV, bà H – chủ nhà trọ (xin không nêu tên) cho biết, chị Ánh đã ở nhà trọ của chị đã khoảng 10 năm qua. Lúc trước chưa bệnh thì mỗi tháng trả 1 triệu tiền nhà trọ, nhưng khi biết Ánh bị bệnh thì bà cho ở miễn phí.
“Tôi làm theo khả năng của mình, chủ yếu là tấm lòng chứ có đáng vào đâu, chỉ như hạt cát trong sa mạc thôi mà. Ánh có lòng tự trọng lắm, tôi hỗ trợ mà cũng ngại lấy, cứ nói là tôi cho tiền cho đồ hoài nên Ánh nói khi nào con cần sẽ liên hệ cô”, bà H chia sẻ.
Khi phát hiện bị ung thư, chị Ánh hay bất cứ ai cũng có thể suy sụp tinh thần. Nhưng nhờ sự động viên, hỗ trợ kịp thời của các bạn đồng niên nói riêng và cá nhân, tổ chức thiện nguyện nói chung, đã góp phần rất lớn giúp người bệnh vượt qua khó khăn, mong cho mau khỏi bệnh.